THÀNH PHỐ TRẺ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

TIỂU PHẨM : ĐỪNG QUÊN BỐN ĐÚNG

Go down

TIỂU PHẨM :  ĐỪNG QUÊN BỐN ĐÚNG Empty TIỂU PHẨM : ĐỪNG QUÊN BỐN ĐÚNG

Bài gửi  Admin Fri Jul 31, 2009 3:59 pm

TIỂU PHẨM :
ĐỪNG QUÊN BỐN ĐÚNG
Tác giả : Thanh Hà
Nhân vật :
1. Ông Út : Nông dân khoảng 37 tuổi, bảo thủ, hay ghen bóng gió
2. Bà Út : Vợ Ông Út, 36 tuổi,
3. Ông Tư Đúng : Nông dân sản xuất giỏi, 42 tuổi.
4. Hoa : Cán bộ kỹ thuật trạm Bảo vệ thực vật, 36 tuổi.

(Cảnh tại nhà Ông Út. Ông Út đứng gnồi không yên đi tới đi lui, nói lẩm bẩm một mình. B t từ sau bước ra thấy vậy đứng nhìn ơng t)
Ông Út : Tại sao lại như vậy ? Tại sao lại như vậy ? Hai miếng ruộng kế bên nhau, miếng của người ta thì xanh tốt cịn miếng của mình thì o uột vì ba ci con rầy nâu oái ác… Rầy nâu ơi là rầy nâu… Kẽ thù không đội trời chung của tui… Ờ mà tại sao mấy cái con rầy nầy nó không chịu bu qua cái miếng ruộng của thằng cha Tư Đúng mà mắc gì nĩ cứ lẩn quẩn bn ruộng mình l sao ? Chơi gì kỳ vậy ? M tính ra thằng cha này cũng đâu có hay gì hơn mình ? Ti vi quảng co loại thuốc no mới l mình chơi liền loại thuốc đó… Mà chơi liều mạnh nữa chớ… Vậy mà tại sao ? Không biết tại sao mà mấy con rầy này nó dám giỡn mặt với tui ?... Tại sao ? Tại sao ?
Bà Út : Chuyện gì… chuyện gì m ơng cứ đi tới đi lui, lẩm ba lẩm bẩm hoài vậy ?
Ông Út : Thì chuyện mấy con rầy chứ gì ?
Bà Út : Vậy à ? Tui cũng thấy rồi… ông nói ông làm ruộng hay quá mà sao bây giờ lại than…
Ông Út : Sao hỏng hay ? tui cũng đâu có thua ai đâu mà hỏng hay ?
Bà Út : Vậy sao mà miếng ruộng của ông nó èo uột như vậy… trong khi ruộng của người ta xanh tốt thấy mà mắc ham…
Ông Út : Nè, bửa nay mùng bốn Tết, tui không muốn cải với bà nhe… Bà nói ruộng ai tốt hơn ruộng tôi bà nói nghe thử coi ?
Bà Út : Thì ruộng của Anh Tư Đúng ngay sát bên cạnh nhà mình chứ nĩi chi cho xa… hỏng tin ơng ra m coi.
Ông Út : Coi ci gì ? Tui mới ở ngoải vô chứ đâu ?
Bà Út : Vậy sao cịn cải ?
Ông Út : Đó là tại năm nay tui năm tuổi nên bị xui thôi…
Bà Út : Xui hn gì… Ông có tật bảo thủ ci gì mình khơng hiểu, khơng biết thì đi hỏi người ta… Cứ đặt tuồng bụng làm đại không nói sao mà thành công được.
Ông Út : Ci gì b biểu tui hỏi hả m hỏi ai ?
Bà Út : Thì hỏi anh Tư Đúng ngay kế bên chứ cịn hỏi ai ?
Ông Út : Ci gì hỏi ơng Tư Đúng hả ? Không bao giờ, bà đừng có hịng ?
Bà Út : Ủa sao vậy ? Chổ xóm giềng khơng biết thì hỏi người ta chỉ cho chứ có gì đâu mà ngại…
Ông Út : Không phải ngại … mà là tôi không ưa thằng cha đó…
Bà Út : Sao lại không ưa người ta… người ta làm cái gì tui cũng thấy hơn ông ráo trọi… anh Tư anh là nông dân sản xuất giỏi đó, cịn ơng ơng cĩ được vậy đâu…
Ông Út : Nè bà đừng có bênh người ngoài mà coi thường người trong nhà nhe… Thằng chả giỏi quá hén, giỏi quá mà hơn bốn chục tuổi rồi chưa vợ con gì ro trọi…
Bà Út : Thôi ông đừng có kỳ cục vậy… chuyện riêng của người ta mắc gì tới ơng…
Ông Út : Sao lại không mắc… Mà tui để ưý nhe, hả mỗi lần mà nhắc tới thằng cha tư Đúng là bà bênh chầm chầm… Phải rồi hồi đó hỏng có tui xuất hiện là hai người thành vợ thành chồng rồi… bây giờ bà luyến tiếc phải không ?
Bà Út : Ông đừng có khơi khơi, chuyện củ hơn chục năm rồi cịn nĩi to lao…
Ông Út : Tui nói thiệt với bà nhe… tui mà bắt gặp bà với thằng cha Tư đó mà có gì ln phn với nhau l b biết tay tui nhe… Đó bà nhìn lại b coi… cha cở này bày đặt dọn dẹp lại coi cũng bắt mắt quá chớ… Mắc cái gì cơng chuyện nh khơng lo, lo lấy đồ mới ra mặc là sao …
Bà Út : Vậy chớ ơng biết bửa nay ngy gì khơng ?
Ông Út : Ngy gì ?
Bà Út : Đúng là ông bị nhiễm rầy nâu rồi…
Ông Út : Bà nói cái gì ?
Bà Út : Bửa nay là mùng 4 Tết đó ông Út ơi.
Ông Út : Thôi, bây giờ tui không cải với bà nữa… Tui đi thăm mấy người bạn đây… ở nhà coi chừng nhà không có đi đâu à nhe…
(Ông Út đi ra. Bà Út đứng nhìn theo)
Bà Út : Thiệt l… chồng con gì, tức chết được… chuyện phải khơng nghe… cứ nghi ngờ gì bong giĩ gì đâu không hà ?... Ờ mà dám ổng ghen thiệt đó nhe… Phải rồi hèn chi hồi nào tới giờ, hễ cứ nhắc tới tên Tư Đúng là y như rằng ổng không đánh trống lng thì cũng nĩi to lao.
M mình thì tình thiệt, khơng nghỉ tới chuyện đó… nên hay khen anh Tư trước mặt ổng… từ nay sắp tới phải cẩn thận mới đuợc.
(Ông Tư Đúng từ ngoài bước vô)
Ông Tư : Hoa ! anh Út đâu rồi Hoa ?
Bà Út : Trời ! Ai kêu tên cúng cơm của tui vậy… cái giọng này nghe quen quá vậy ta ? (quay ra thấy ông Tư) Ủa anh Tư, anh qua nhà em… ủa tui, có chuyện gì khơng vậy anh Tư… chồng tui đi công chuyện rồi…
Ông Tư : Ủa, mới thấy ảnh đi thăm ruộng đây mà…
Bà Út : Dạ, ảnh đi rồi, mới vừa đi nè…
Ông Tư : À, thôi hỏng có ảnh ở nhà cũng được… gặp Hoa cũng được nữa… bửa nay tui qua đây để nói với Hoa như vầy…
Bà Út : Dạ thôi hỏng được đâu anh Tư… có gì thì để chồng tui về rồi anh hy nĩi tui đàn bà đâu có biết chuyện gì đâu…
Ông Tư : Hỏng sao đâu… chuyện nhỏ thôi mà… bửa nay mùng 4 tết, tui đang định cùng với Hoa đi khắp cái xóm này để gặp gỡ bà con nông dân mình đó mà…
Bà Út : Ci gì… trời ơi… đi hết cái xóm này đó hả, chắc cái xóm này cháy luôn quá…
Ông Tư : Ủa sao vậy ? Sao cháy ?
Bà Út : Thì bị đốt chứ sao ?
Ông Tư : Đốt… mà ai đốt ?
Bà Út : Thì chồng tui đốt chứ ai ?
Ông Tư : Ủa sao kỳ vậy ? Sao ổng tự dưng lại đốt nhà ?
Bà Út : Thì tại gì… tại gì…tui với anh đi khắp xóm này chào bà con…
Ông Tư : Trời ơi… nghe tui nói cho kỷ nè… tui nói là tui đi với cô Hoa chớ không phải với Hoa này…
Bà Út : Hoa nào ?
(Hoa từ ngoài bước vô)
Hoa : Thì em chớ ai ?
Ông Tư : Đó tui nói là Hoa này nè ? Hoa cán bộ kỹ thuật trạm Bảo vệ thực vật huyện mình đó.
Bà Út : Thơi khỏi giới thiệu… tui nĩi cho anh biết, tụi tui l b con bạn dì họ với nhau đó…
Ông Tư : Vậy sao hồi ny tui nói mà không hiểu…
Bà Út : Ai biểu tự nhiên cái ông địi rủ tui đi chơi hết xóm nghe xanh mặt ghê hôn…
Ông Tư : Tui rủ hồi nào… đó là Hoa rủ chớ bộ…
Bà Út : Ê… ê… tui rủ hồi nào…
Hoa : Hỏng phải, đó là em rủ ảnh đi thăm bà con, nhân tiện xem xét góp ưý việc chống rầy cho vùng lúa thơm cao sản x mình đó mà…
Bà Út : Vậy hả em… vụ gì chớ vụ chống rầy l nh chị đang cần lắm đó ? Anh Út của em ảnh gần như là bị khùng gì ba ci vụ rầy nu ny n… Đó hồi ny n cũng gì mấy ci chuyện đó mà ổng cải nhau với chị rồi giận bỏ đi rồi…
Hoa : Em nói chị nghe, thời tiết vụ Đông xuân rất thích hợp cho sự sinh trưởng của cây lúa nhưng đồng thời cũng tạo điều kiện cho sự phát sinh phát triển của nhiều đối tượng sâu bệnh hại lúa. Tình hình năm nay ở huyện mình, bệnh rầy nâu và cháy lá là hai đối tượng dịch hại nghiêm trọng nhất đó chị.
Bà Út : Vậy đó hả em… rồi mình phải lm sao hả em ?
Hoa : Do năm nay diễn biến thời tiết thất thường, dự báo tình hình su bệnh hại la sẽ pht sinh, pht triển mạnh, nhất l trong dịp Tết này đó chị… Chị cục Bảo vệ Thực vật đ cĩ thơng bo về tình hình su bệnh trong dịp Tết v hướng dẫn các biện pháp phịng trị đó chị… Trạm Bảo vệ Thực vật huyện cũng đ gửi thơng bo đến tất cả các x, phường, phân công cán bộ kỹ thuật bám sát địa bàn, theo di chặt chẽ diễn bíến, giúp nông dân chủ động phịng trừ để bảo vệ tốt năng suất lúa đông xuân.
Bà Út : Vậy đó hả em ? Vì vậy mới mng 4 Tết m phải đi công tác rồi đó hả em… Cán bộ như vậy là bà con mình đỡ khổ lắm nhe chưa… Mà hỏng biết tại sao mấy con rầy nâu này khó chống quá hả em ?
Hoa : Cũng không khó lắm đâu chị nếu mình biết v p dụng đúng phương pháp…
Bà Út : Phương pháp gì hả em ?
Hoa : Thôi bây giờ anh Tư ảnh sẽ nói cho chị nghe, em bước ra ngoài thăm miếng ruộng của chị một chút để xem tình hình thực tế đ… rồi một lt trở vơ em sẽ nĩi cho chị nghe…
(Hoa bước ra)
Bà Út : Anh Tư, anh nói đi anh Tư… phương pháp chống rầy nâu hiệu quả là như thế nào vậy anh Tư ?
Ông Tư : Tui ở bển tui quan st thấy anh t mình ảnh cĩ một ci sai lầm gh gớm lắm mà hổm rày tui ngại không dám nói…
Bà Út : Là sao vậy.. hỏng có ảnh ở nhà anh cứ nói thẳng với tui…
Ông Tư : Trong điều kiện tự nhiên ở ruộng lúa có rất nhều loài thiên địch tấn công rầy nâu… nông dân mình cần phải bảo vệ cc lịai thin địch này. Anh Út ảnh phun nhiều loại thuốc trừ su khi cy la cịn dưới 40 ngày tuổi… vô tình đ giết chết nhiều lồi thin địch, gây ra tình trạng mất cn bằng sinh thi lm cho rầy nu cĩ cơ hội bộc phát nhanh. Đó là nguyên nhân tại sao mà ruộng nhà Hoa có nhiều rầy hơn người ta.
Bà Út : Vậy hả anh, chứ khơng phải phun thuốc nhiều l tốt hả anh… Rồi by giờ lm sao ? By giờ rầy nhiều mình khơng phun thuốc nữa hả ?
Ông Tư : Đâu có, bây giờ mật số rầy gia tăng nhanh chóng, việc sử dụng thuốc hóa học để khống chế là rất cần thiết nhưng mà…
Bà Út : Nhưng mà sao hả anh Tư ?

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 37
Join date : 15/04/2009

https://clbskantpcl.forumvi.net

Về Đầu Trang Go down

TIỂU PHẨM :  ĐỪNG QUÊN BỐN ĐÚNG Empty Re: TIỂU PHẨM : ĐỪNG QUÊN BỐN ĐÚNG

Bài gửi  Admin Fri Jul 31, 2009 3:59 pm

(Ông Út từ ngoài bước vô)
Bà Út : Bửa nay hỏng cĩ chồng em ở nh, cĩ gì anh cứ nĩi thẳng với em đừng ngại…
Ông Tư : Anh nói thiệt chuyện này anh cũng muốn nói từ lâu rồi nhưng mà anh chưa có dịp… mỗi lần bên kia nhìn qua bn đây, thấy vậy là trong lịng xốn xang, khơng chịu nỗi… muốn qua đây nói dữ lắm nhưng mà không dám…
Bà Út : Thôi vô thẳng đi, đừng vịng vo nữa anh Tư…
Ông Tư : Bửa nay nhờ có Hoa nên anh mới dám nói thẳng…
Bà Út : Nói đi anh, em đợi nghe ny giờ…
Ông Tư : Phải đảm bảo nguyên tắc (giơ 4 ngón tay ra) đừng quên bốn đúng.
Bà Út : Là sao, em chưa hiểu …
(Ông Út nhào vô)
Ông Út : Sao hỏng hiểu, chuyện dễ ợt hiểu vậy mà hỏng chịu hiểu… Bà ừa một cái mà cái nhà này nó không cháy mới là lạ đó…. Quá lắm rồi nhe… quá lắm rồi nhe… nhịn hết nổi rồi…
Bà Út : Ơ ! Cái ông này… ông nói gì kỳ vậy…
Ông Út : Vậy chớ bắt ngay tại trận m cịn chối nữa hả ?
Bà Út : Nè ông đừng có nói khơi nhe …
Ông Út : Cịn dm chối nữa hả… tui nghe r rang, bửa nay hỏng cĩ chồng em ở nh, anh muốn nĩi gì cứ nĩi thẳng em nghe… vậy chớ nĩi ci gì… nĩi chuyện tình xưa nghĩa củ phải không ?
Bà Út : Ông đừng có vô duyên quá vậy… Đó là anh Tư ảnh tính nĩi chuyện ruộng nh mình bị rầy… nhưng mà ảnh ngại ông không chịu nghe…
Ông Út : Bà đừng có chối…cịn nữa…Mắc ci gì m bn nh ổng ơng khơng nhìn lại nhìn qua bn đây làm chi mà xốn xang trong long… Nè anh Tư, tui nói cho anh biết… anh có muốn vợ thì tìm ai chưa chồng mà cưới… chứ vợ người ta anh đừng có xốn xang vậy được hông ?
Ông Tư : Nè, anh đừng có nói tầm bậy nhe… tui nói xốn xang đây đó là tui nhìn ci mnh ruộng của anh nĩ bị rầy nu hịanh hnh qu cỡ nn tui xốn xang… chứ tui xống xang vợ anh hồi nào…
Ông Út : Ạ cịn chối cải nữa hả ? Vậy chớ anh nĩi với vợ tui Đừng quên Tư Đúng cịn đưa bốn ngón tay lên nữa là thế nào ? Tư Đúng là anh chứ là ai ?
Ông Tư : Nè… tui nói là đừng quên bốn đúng chứ tư đúng hồi nào ?
Ông Út : Ông là Tư Đúng thì ơng ku đừng quên ông là đừng quên tư đúng, chứ sao lại bốn đúng, bốn đúng là cái gì… M trước lúc ông cịn nĩi r rng… bữa nay nhờ cĩ Hoa nn anh mới dm nĩi… đừng nói vụ này cũng liên quan tới mấy con rầy nâu nữa nhe.
(Hoa từ sau bước ra)
Hoa : Dạ, đúng là có liên quan đến rầy nâu thiệt đó anh.
Ông Út : Ủa cô Hoa, cô đến khi nào vậy ?
Hoa : Em đến ny giờ, một lượt với anh Tư Đúng đây…
Ông Út : Vậy chớ ny giờ cơ đi đâu vậy?
Hoa : Thì em hay tin ruộng nh anh bị rầy bộc pht nn em đi xem coi cịn cĩ phương nào cứu chửa được không vậy mà…
Ông Út : Ờ vậy thì anh cảm ơn cô lắm đó nhe… sao, sao… nhắm cịn cứu được không vậy hả Hoa…
Hoa : Được chớ… nhưng phải làm như lời anh Tư nói khi ny…
Ông Út : Là sao ?
Hoa : Đừng quên bốn đúng…
Ông Út : Là sao anh không hiểu…
Hoa : Thì anh cứ qua hỏi anh Tư…
(Ông Út ngần ngại một hồi rồi cũng qua hỏi ông Tư)
Ông Út : Anh Tư… hồi ny tơi giỡn, anh đừng có giận nhe…
Ông Tư : Hơi sức đâu giận người dưng anh ơi…
Ông Út : Vậy hé… hỏng giận thiệt hé… Vậy chớ anh nói tui nghe thử coi đừng quên bốn đúng là sao vậy anh Tư ?
Ông Tư : Hỏi cơ Hoa kìa, cn bộ kỹ thuật rnh hơn tui nhiều…
Hoa : Thôi để em nói cho anh nghe, bốn đúng đó là nguyên tắc phải triệt để tuân thủ khi sử dụng thuốc hóa học để khống chế rầy nâu lúc đ gai tăng nhanh…
Ông Út : Vậy hả… vậy mà anh cứ tưởng…
Hoa : Cái đúng thứ nhất là đúng thuốc : tức là muốn trị rầy thì phải mua đúng thuốc đặc trị rầy như Bassa, Applaud, Actara…
Ông Út : A, ci ny thì tui khơng cĩ sai nhe… vậy ci đúng thứ hai là gì ?
Hoa : Là đúng lúc …
Ông Út : Tức là sao ?
Hoa : Là anh phải phun thuốc đúng lúc, tức là khi rầy cám nở rộ, nhìn thấy con rầy từ mu trắng chuyển qua mu nu hồng, lc nay hầu hết trứng đ nở, mình xịt để diệt một lần là gần như sạch luôn, nếu xịt sớm hay trể hơn có thể phải hai ba lần mới hết.
Ông Tư : Lúc phun tốt nhất đó là phun vào buổi sang hay chiều mát… chứ hỏng phải như ông trưa nắng chang chang cũng đi phun, làm ra vẽ như ta đây là siêng năng lắm.. đứng bên kia nhìn qua bn đây mắc xốn xang…
Ông Út : Phải vậy không cô Hoa ?
Hoa : Dạ phải rồi anh… cịn ci đúng thú ba là là đúng liều lượng… Vậy chớ anh Út xịt mấy bình thuốc cho một cơng lớn của mình v bao nhiu thuốc cho một bình.
Ông Út : Tui là tui xịt kỷ nhất ở đây đó, hai bình gặt cho một cơng, thuốc thì cịn tăng hơn liều ghi trên nhn chai nữa, vậy m nĩ cịn chưa chịu chết, thiệt là hết biết…
Hoa : Không phải chỉ đúng liều lượng thuốc mà cịn phải đúng cả liều lượng nước nữa nhe anh Út. Với rầy nâu mật số cao như ruộng anh bây giờ anh phải xịt từ hai bình rưởi đến ba bình gặt cho một cơng một ngn mt vuơng… đó là đối với lúa đang nhỏ như vầy… cịn nếu giai đọan lúa đang làm địng cho tới lc la trổ bong thì phải xịt từ bốn đến năm bình gặt cho một ngn mt vuơng thì thuốc mới xuống tới gốc để diệt con rầy.
Ông Tư : Bây giờ tới cái đúng thứ tư, để tui nói… tui là Tư Đúng mà phải không ?
Ông Út : Thôi đừng giận nữa mà… nói đi anh Tư
Ông Tư : Cái đúng thứ tư đó là đúng kỹ thuật hay nói ngắn gọn hơn là đúng cách…
Ông Út : Ê cái vụ này khỏi lo, tui là nông dân nịi m, vụ cầm bình xịt hả… biết bao nhiu năm trong nghề rồi khỏi sợ sai…
Ông Tư : Cha hay quá hé… thôi đi ông ơi… nội cái tướng ông xịt thuốc không, tui đứng bên kia nhìn qua…
Ông Út :(cướp lời) thấy trong long xốn xang chứ gì ? Nĩi hồi cĩ bao nhiu đó… M mắc ci gì xốn xang… tuớng tui xịt thuốc lm sao… ny giờ tui nhịn nhiều rồi nhe… đừng có làm tới à…
Ông Tư : Vậy chớ ông xịt thuốc làm sao đâu ông mô phỏng lại tu coi thử coi…
Ông Út : Thì xít vầy chứ xịt sao…
(Ông Út giả bộ xịt)
Ông Tư :(cười ngất) Đó thấy chưa, vậy mà cịn by đặt… Tui hỏi ông con rầy nó sống ở đâu…
Ông Út : Hỏi lạ chưa… thì rầy song ở ngồi ruộng chớ chẳng lẽ sống trong nh…
Ông Tư : Hỏng phải, là tui hỏi nó sống ở đâu trên cây lúa…
Ông Út : Dưới gốc lúa nhiều hơn…
Ông Tư : Thì anh đ biết l rầy nĩ sống tập trung ở phần gốc la thì khi xịt phải lm sao phun thuốc vo phần gốc la thì mới trng được con rầy chớ…
Ông Út : Nhưng mà lúa trổ cao gần tới bụng rồi, lội vô đ thấy nhĩt ruột lm sao đưa cái cần phun vô gốc lúa đuợc… với lại thuốc nào cũng quảng cáo khả năng lưudẫn rất mạnh cần gì hải phun kỷ vậy.
Hoa : Dạ đúng vậy… nhưng à anh Út nên nhớ rằng bao giờ khả năng dẫn lên của cây cũng mạnh hơn dẫn xuống… do đó nếu mình phun thuốc được tới gốc thuốc vừa tiếp xúc được với rầy vừa lưu dẫn nhanh lên cây để tiếp tục diệt những con cịn bu vơ chích ht cy thì hiệu quả mới cao.
Ông Út : Vậy hả… vậy là tui phun không hiệu quả rồi…
Ông Tư : Chưa hết đâu anh cịn hai ci sai nữa…
Ông Út : Gì nữa…
Ông Tư : Cái cần phun…
Ông Út : Cái cần phun làm sao… nói thiệt với anh nhe cái cần phun của tui tui nó thẳng băng như sợi chỉ vậy, phun đ lắm đó…
Ông Tư : Vậy mới sai …
Ông Út : Sao lại sai…
Ông Tư : Để xịt vào gốt lúa dể hơn thì cần thẳng tốt hay cần cong tốt…
(Ông Út làm động tác ướm thử)
Ông Tư : Sao ?
Ông Út : Thì cong dễ đưa vô gốc hơn…
Ông Tư : Do vậy nên sử dụng cần phun dạng cong và chỉ sử dụng một loại béc thôi để dễ dàng đưa cần phun vào gốc lúa, r chưa…
Ông Út : À, tui hiểu rồi… Thôi cho tui xin lổi anh nhe anh Tư…
Ông Tư : Khỏi xin, tui đàn ông không có giận day… lo xin lỗi vợ anh kìa… ny giờ tui thấy vợ anh ngồi khĩc thc tha thc thít đằng kia kìa…
Ông Út : Ủa vậy hả… Ủa sao m bả khĩc vậy kìa…
Ông Tư : Thì lại đẳng mà hỏi… hỏi tui sao tui bíêt mà trả lời.
(Ông Út đến bên bà Út)
Ông Út : Bà ơi !... Bà Út ơi !... Mình ơi !... Em ơi !... Nguyễn Thị Hoa ơi !
Bà Út :(khóc) Ơng cịn ku tn cng cơm tui làm gì ? Ơng cĩ coi tui ra gì đâu mà giờ bày đặt…
Ông Út : Thôi mà, tại tui quạu mấy con rầy nên tui bị khùng.. bà bỏ qua cho tui…
Bà Út :(khóc nhiều hơn) Vợ chồng sống với nhau trên chục năm, có hai mặt con rồi mà không tin tưởng nhau, lo ghen tuông bóng gió, bậy bạ… tui cảm thấy tui nhục nh với xĩm giềng qu…
Ông Út : Đâu có tui ghen thì tui nhục chớ b đâu có ghen đâu mà bà nhục…
Bà Út :(vẩn khóc) Tui nghĩ mà tội nghiệp cho cái thân làm vợ của tui.. suốt ngày lo chồng lo con, lo nhà lo cửa… không có thời gian chăm sóc bản thân mình… Ba bửa Tết ơng cĩ thấy tơi rnh rỗi cht no khơng… bữa nay mng bốn tui mới lấy bộ đồ này ra bận là bị ông nói tầm bậy rồi…
Hoa : Thôi đi chị… anh Út ảnh biết lỗi rồi mà…
Ông Tư : Đó anh thấy chưa… cái gì cũng phải xem xt cho kỷ lưỡng thì mới cĩ hiệu quả đuợc… thí dụ như ruộng anh mà anh sạ thưa một chút thì khi phun xịt thuốc trừ su phải phun dễ hơn không ?
Ông Út : Tui hiểu rồi… vụ tới tui sẽ sạ hàng giống như bên anh vậy đó… Chiều rnh tui qua bn anh anh chỉ tui thm nhe…
Hoa : Đúng đó anh, nhưng nhớ đừng bón thừa phân đạm làm cây lúa mềm yếu dễ bị sâu bệnh lắm… Chúng ta nên nhờ đảm bảo đúng 3 gảim 3 tăng thì lm ruộng mới đạt hiệu quả cao.
Ông Tư : Biết 3 giảm l gì khơng ?
Ông Út : Không .
Ông Tư : Giảm phân, giảm thuốc, giảm … từ đó giảm chi phí
Ông Út : Cịn 3 tăng là.
Hoa : Tăng năng suất, tăng chất lượng và tăng hiệu quả…
Ông Út : Cám ơn lắm nhe cô Hoa, cám ơn anh lắm nhe anh Tư…
Ông Tư : Nói thiệt với anh nhe hôm nay tui qua đây không phải là chỉ để nói chuyện rầy nâu đâu nhe…
Ông Út : Ủa cịn chuyện gì nữa…
Ông Tư : Mời hai ông bà dự đám cưới…
Ông Út : Vậy hả, đám cưới con anh hả… cha vậy mà cịn làm xui sớm hơn tui nữa ta…
Ông Tư : Tui có con hồi nào…
Ông Út : Ừa há… vậy chớ đám cưới ai… chẳng lẽ…
Ông Tư : Thì đám cưới tui hỏng được sao ?
Ông Út : Đuợc chứ… quá được nữa là… trời ơi anh mà cưới vợ tui là nguời mừng nhất đó…
Ông Tư : Sao vậy…
Ông Út : Thì chổ xĩm giềng m hỏng mừng sao đuợc…
Bà Út : Thiệt hả anh Tư … em chúc mừng anh nhe anh Tư…
Ông Tư : Đây thiệp mời cho hai ông bà đây…
Ông Út : Đâu đưa tui… cha thiệp in đẹp dữ hen… Tân lang : Nguyễn Văn Tư tự Tư Đúng… Tân giai nhân Nguyễn Thị Hoa… Ê ê cái vụ này không đuợc nhe… tui đâu có g vợ tui hồi no m anh địi cưới hả anh Tư…
Ông Tư : Tui địi cưới vợ anh hôi nào…
Ông Út : Thì r rng đây nè… Nguyễn Thị Hoa không phải vợ tui chớ ai…
Ông Tư : Bộ cĩ mình vợ anh tn đó hả…
Ông Út : Vậy cịn ai… hỏng lẽ… (buớc qua bên phía Hoa) Nè Hoa ơi, cô họ gì vậy cơ Hoa…
Hoa : (bẽn lẽn) Dạ em họ Nguyễn…
Ông Út : Lĩt chữ gì…
Hoa : Dạ Nguyễn Thị Hoa…
Ông Út : Cái Tân giai nhân này là…
Hoa : Dạ là em…
Ông Út : Trời ơi thiệt vậy hả… vậy mà ny giờ khơng nĩi sớm… làm súyt chút nữa là tui nói bậy nữa rồi… Cha bửa nay vui quá nhe… hai người phải ở lại ăn cơm trưa với nhà tui mới đuợc nhe.
Ông Tư : Chưa đuợc… muốn mời tui với Hoa ăn cơm phải không… vậy là anh phải nhắc lại những gì Hoa v tui đ trao đổi ny giờ với anh coi anh cịn nhớ khơng…
Ông Út : Đuợc chớ… mới cái sạt làm sao quên được… anh Tư và cô Hoa nghe đây ; Muốn diệt rầy nâu…
Mọi người : Đừng quên bốn đúng./.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 37
Join date : 15/04/2009

https://clbskantpcl.forumvi.net

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết